Hỏi:

Tôi tham gia vào một đội thi đua, tôi thấy mình là thành viên chậm trong đội và thấy áp lực vì đồng đội tôi nhanh hơn tôi và ai cũng muốn vô địch, tôi sợ tôi là gánh nặng cho nên áp lực muốn xin rời khỏi đội để đỡ là gánh nặng cho đội (làm giảm thành tích của đội).

Đáp:

Cuộc đua đồng đội là cuộc đua của sức mạnh tập thể nó đến từ tổng hòa nhiều năng lực, nhiều thành viên và các phẩm chất tốt đẹp không phải chỉ là kỹ năng hay kiến thức, nó là yếu tố con người và các đội chiến thắng là đội có sự nỗ lực cá nhân, nhưng quan trọng hơn là sự hỗ trợ nhau lúc khó khăn mới đáng trân quý.

Nếu đội nào ai cũng đều có tất cả cá nhân mạnh thì cuộc đua có gì ý nghĩa, chiến thắng có gì ý nghĩa, thì đua làm cái gì? Và cuộc đua có nhiều chặng, còn nhiều chặng phía sau có khi người mạnh chặng này họ sẽ yếu hơn mình các chặng sau đấy - hãy tin điều đó.

Giá trị đáng tôn vinh không phải chỉ là kiến thức kỹ năng cá nhân mà đáng tôn vinh là sự gắn kết, giúp đỡ, nỗ lực, cố gắng!

Áp lực, Stress là do mình tự tưởng tượng thôi. Ngay lập tức mình đừng hơn thua, đừng xấu hổ, đừng quan trọng người khác đánh giá ... chỉ cần biết mình đã cố gắng hết sức hay chưa là được.

Nếu không vượt qua được những điều này thì khả năng cao là cũng không vượt qua được áp lực của nghề Môi giới đâu.

Mình phải cố gắng hơn thôi. Mới có một hai ngày thôi mà làm sao biết mình không thể hay có thể.

Đa phần anh em bỏ cuộc không phải vì năng lực không thể mà vì ta đã chưa thực sự nỗ lực hết sức hoặc chưa kiên trì vượt qua.

Tuyệt đôi không phải là không thể.

Nếu vẫn yêu nghề, yêu Công ty vẫn toàn thời gian với nghề mà vì sợ mình đuối làm ảnh hưởng anh em trong đội thì không nên sợ, không nên bỏ cuộc vì tâm lý do chính mình tưởng tượng không có thật đó. Nếu mình đang nỗ lực thì không ai chê trách mình cả. Mình chỉ đáng bị chê trách khi mình đã không cố gắng hết sức. Nếu sức mình cố được mình đã cố hết sức mà vẫn còn yếu thì người khác sẽ vui vẻ giúp. Sẽ đến lúc mình có thể giúp đỡ ngược trở lại họ. Đó mới chính là điều tuyệt vời của tinh thần đồng đội. Mình không muốn nhận sự giúp đỡ tức là mình cũng sẽ khó có thể giúp đỡ người khác một cách vô tư. Hãy quan sát tâm mình.

Hãy tiếp nhận sự giúp đỡ để khi người khác cần thì họ mới nhờ tới mình. Mình không muốn nhận sự giúp đỡ thì cũng sẽ không ai nhờ tới mình.

Mình càng phải cố gắng hơn, và chỉ cần mình tập trung cố gắng thì mình hơn rất nhiều người xao lãng không tập trung.

Tất nhiên mình mà thấy mình chậm, mình yếu hơn thì mình phải trong trạng thái tập trung, nỗ lực, cố gắng, khẩn trương hơn ... phải đối mặt.

Nếu né tránh thì mình vẫn năng lực như cũ.

Thì lấy gì mình tạo ra kết quả với năng lực cũ đó.

Áp lực để mình phải cố hơn để chạy nhanh hơn.

Mình chọn bỏ cuộc để đỡ áp lực tâm lý, để chấp nhận chạy chậm hơn thì sẽ mãi mãi không bao giờ là người chiến thắng, không bao giờ có kết quả.

Hãy nỗ lực chạy nhanh hơn cùng đồng đội, đồng đội sẽ giúp đỡ mình chứ không ai bỏ rơi mình đâu, cũng không ai nghĩ mình là gánh nặng đâu, đó là mình tự tưởng tượng, đồng đội chỉ không vui khi mình chưa nỗ lực hết sức, mình xao lãng, nếu họ thấy mình đã nỗ lực là họ đều vui vẻ giúp đỡ hết sức, vậy mới là điều đáng quý.

Một là nỗ lực chạy nhanh hơn. Hai là bỏ nghề chứ đừng chọn vẫn làm nghề mà lại chọn giải pháp trốn tránh, tránh né, yếu đuối để cảm giác dễ chịu, chấp nhận tốc độ, năng lực thấp mãi vậy ... thì kiên trì nhưng không đủ mạnh mẽ thì kiên trì đó cũng không tạo ra kết quả trong thế giới cạnh tranh này, mình mãi mãi thua mà thôi ... cho đến ngày mình cũng sẽ bỏ cuộc vì kiên trì nhưng không ra kết quả, vì kiên trì nhưng thiếu sự quyết liệt.

Mình có thể thua cuộc một trận đánh, thậm chí nhiều trận đánh, nhưng mình vẫn mạnh mẽ chiến đấu thì mình vẫn là người có thể chiến thắng một cuộc chiến.

Mình sẽ có điểm mạnh mà người khác không có, chỉ là chưa đến chặng mình dùng tới điểm mạnh của mình đó thôi, cứ tin vào điều đó đi, sẽ có chặng mà đồng đội sẽ phải nhờ mình và mình được vinh dự giúp đỡ đồng đội trở lại (thử nghĩ xem có đúng là có nhiều cái mình hơn đồng đội và có việc đồng đội phải nhờ mình).

Đường còn dài, càng thấy có lỗi càng nỗ lực hơn, chỉ cần thế là đủ, còn kết quả thế nào thì cũng hãy vui vẻ tiến tiếp không bỏ cuộc.

Tóm lại:

1 là đối mặt kiên trì nỗ lực để tăng tốc tối đa dù mình chậm hơn một vài việc và có đồng đội giúp mình tăng tốc theo cả đội.

2 là mình né tránh ở một mình để giữ nguyên tốc độ chậm.

Giữ tốc độ chậm thì mãi mãi không bao giờ thắng, mãi mãi thua ... mãi mãi thua thì không có kết quả đâu.

Cho nên phải đối mặt với các cảm giác đó, để mình phải chăm chỉ hơn, phải nhanh nhẹn hơn, phải tập trung hơn ... nó sẽ làm mình thay đổi mạnh mẽ hơn.

Không áp lực, không kim cương là chỗ này.

Thay đổi hay là chết, thay đổi thì sẽ đau, sẽ mệt ... nhưng ta phải đối mặt, chịu đựng, và sẽ vượt qua. Ai né tránh thì mãi mãi yếu và không kết quả.

Cuộc đua đồng đội là cuộc đua của sức mạnh tập thể nó đến từ tổng hòa nhiều năng lực, nhiều thành viên và các phẩm chất tốt đẹp không phải chỉ là kỹ năng hay kiến thức, nó là yếu tố con người và các đội chiến thắng là đội có sự nỗ lực cá nhân, nhưng quan trọng hơn là sự hỗ trợ nhau lúc khó khăn mới đáng trân quý.

Nếu đội nào ai cũng đều có tất cả cá nhân mạnh thì cuộc đua có gì ý nghĩa, chiến thắng có gì ý nghĩa, thì đua làm cái gì? Và cuộc đua có nhiều chặng, còn nhiều chặng phía sau có khi người mạnh chặng này họ sẽ yếu hơn mình các chặng sau đấy - hãy tin điều đó.

Giá trị đáng tôn vinh không phải chỉ là kiến thức kỹ năng cá nhân mà đáng tôn vinh là sự gắn kết, giúp đỡ, nỗ lực, cố gắng!

ÂN ĐỨC NHÂN
Chọn lọc những nội dung phát triển cá nhân, phát triển tổ chức hiệu quả cao và bền vững. Chuyên sâu trong lĩnh vực Bất động sản và nghề Môi giới.